
Em ở bên kia, mùa chớm lạnh
Chiều đông nhen nhúm nắng trên tay
Tôi qua hứng gió buồn tây bắc
Chia bớt hoàng hôn lạnh cuối ngày
Đồi nối đồi cao như chiến lũy
Mưa ngày mây xám gió than cây
Chiều ba mươi Tết, lòng như núi
Cười nặng hồn quê khăn áo bay
Theo em cho biết đời xa xứ
Nỗi lòng tây bắc chiều mưa bay
Thắp lên mấy nén nhang ngày Tết
Tách trà chung rựơu buồn như say
Mùa đi còn nhắc cho ta nhớ
Áo vải khăn thô vũng nước bùn
Bửa cơm mẹ tiễn ngày xa xứ
Nước mắt em cười rất thủy chung
Tây bắc thênh thang trời xám ngắt
Đường về em hát có mình ên
Tôi biết chờ ai chiều biên giới
Mưa người rắc lạnh thấm bên hiên
Tây bắc ui ui buồn chết được
Nhớ người ngó lại phía mây đen
Bên kia biên giới em còn đứng
Mắt gởi phương nào chút nắng lên…
Lâm Hảo Khôi
(Seattle-Vancouver 2012)
No comments:
Post a Comment