Chiều mưa dính lạnh áo Melbourne
Những đôi mắt đợi- sân ga lớn
Có mắt quen nào ở Preston
Bóng em đèn thắp vàng song cửa
Lửa bếp thầm reo rất thật tình
Café thở khói trên tay ấm
Chuyện cũ loanh quanh khẻ trở mình
Café- chắc biết em từ đó
Buông tháng ngày đi rất uổng đời
Nắng mưa khua động buồn ly tách
Trăm năm còn hết một lần thôi
Café - cầm giữ trên tay nóng
Mới biết mùa đi quá lạnh lùng
Giữa những ly đầy thơm khói biếc
Là bóng đêm dài níu bước chân
Café- uống hết cho tan vở
Một bóng chiều qua chạm mái đời
Để em thơ thẩn buồn trung học
Ngồi ở nhà sau nhớ một người
Café không hẹn sao buồn đến
Để sáng nay ngồi như dòng sông
Để sáng nay về như bến bắc
Còn nhớ người quê miệt Vĩnh Long.

Lâm Hảo Khôi
( tháng 9/2013)
No comments:
Post a Comment