Thursday, 30 January 2014

Mùa Xuân Áo Đỏ Em Về




Cám ơn một chút tình khuya đợi
Qua hết đêm mưa ấm gối chờ
Nhắc chuyện trăm năm về một bến
Gom lại đời nhau để hẹn hò

Em biết hồn tôi không cửa nẻo
Tháng giêng người tới tháng mười đi
Nắm chặt bàn tay không giữ nổi
Một nửa đời nhau có nghĩa gì

Đâu những đường quen xanh đá tảng
Ngập ngừng tháng chạp mưa bâng khuâng
Mùa em áo đỏ về trêu phố
Cây sắp hàng khoe lá mới xanh

Chiều biết chờ nhau, nên đứng đợi
Mùa xuân về hẹn quán tương phùng
Mắt xanh cười vỡ đêm trừ tịch
Rượu chắc say lòng bớt nhớ nhung.

Lâm Hảo Khôi

Sóc Trăng Tháng Chạp Ngày Về


Thì đốt cho tan trời khói sương
Người đi như kính vở chân tường
Ta về chăn chiếu ôm nhau hỏi
Cần thơ Cần thơ Nguyễn thị Hường

Chiều mưa chiều mưa hẻm Lầu chuông
Vai em đời nặng tiếng kinh buồn
Mắt sâu ngọn nến hồng đêm nguyện
Em chắc gì vui chuyện cuối cùng

Cần thơ Cần thơ mây trắng bay
Niềm riêng em gói chặc trên tay
Phải chi làm dấu mà em được
Chung mái thuyền ta dạo bến này

Sóc trăng Sóc trăng khi ta về
Cắm xuống ngọn sào nước chảy xiết
Lao xao tiếng sóng đùa theo ghe
Rượu chắc gì say đêm vĩnh biệt..

Lâm Hảo Khôi


Bóng Mẹ Về




Ngồi đây nghe ấm trời xanh cũ
Tưởng có trong mây bóng mẹ về
Hoa chưa kịp nở đồi con ở
Sắp tết chim đàn gọi nhớ quê

Tháng chạp chưa nguôi mùa lúa mới
Nắng cháy đồi xanh nhớ bóng dừa
Lá chanh thơm nhẹ sân hàng xóm
Mẹ có sau vườn áo ướt mưa

Ngồi đây xa lắm con đường cũ
Một bóng đi về đêm sáng trăng
Ai rao câu hát bờ sông nhỏ
Thương những thằng con nhớ chổ nằm

Tháng tám em về không thấy nữa
Người đi sao lá rụng quanh vườn
Nghe chuông tịnh xá đêm rằm lớn
Em thắp giùm tôi dăm nén hương

Ngồi đây mây thấp như chiều đó
Bố-Thảo lòng con tối cuối cùng
Mẹ cười đôi mắt buồn Kinh xáng
Hoa bưởi sân nhà rụng trắng bông.


Lâm Hảo Khôi

Saturday, 25 January 2014

Gởi lại Seattle






Em ở bên kia, mùa chớm lạnh
Chiều đông nhen nhúm nắng trên tay
Tôi qua hứng gió buồn tây bắc
Chia bớt hoàng hôn lạnh cuối ngày

Đồi nối đồi cao như chiến lũy
Mưa ngày mây xám gió than cây
Chiều ba mươi Tết, lòng như núi
Cười nặng hồn quê khăn áo bay

Theo em cho biết đời xa xứ
Nỗi lòng tây bắc chiều mưa bay
Thắp lên mấy nén nhang ngày Tết
Tách trà chung rựơu buồn như say

Mùa đi còn nhắc cho ta nhớ
Áo vải khăn thô vũng nước bùn
Bửa cơm mẹ tiễn ngày xa xứ
Nước mắt em cười rất thủy chung

Tây bắc thênh thang trời xám ngắt
Đường về em hát có mình ên
Tôi biết chờ ai chiều biên giới
Mưa người rắc lạnh thấm bên hiên

Tây bắc ui ui buồn chết được
Nhớ người ngó lại phía mây đen
Bên kia biên giới em còn đứng
Mắt gởi phương nào chút nắng lên…

Lâm Hảo Khôi
(Seattle-Vancouver 2012)


Thursday, 9 January 2014

Bidong Chiều Qua Khu F




Về đây mưa ướt hồn năm cũ 
Nhớ bóng người in xuống Jetty 
Còn thương ván mục hàng đinh sét
Lũ sứa quen người chưa muốn đi
Bãi mù gió bạt chân ly khách 
Ngóng sóng Bidong dội bốn bề 
Đường lên khu F hồn ma gọi 
Tiếc một lần đi chẳng tới bờ
Rừng thưa mưa ướt quanh bờ mắt 
Chim lạ kêu chiều sợ bóng đêm 
Gọi người khuất mặt quanh khu F 
Những mộ buồn hiu không tuổi tên
Khói nhang xin ấm chốn u tịch 
Thắp gởi người đi nhớ lối về 
Tiếng kinh siêu độ hồn lưu lạc 
Quanh nghĩa trang buồn bia đá kia
Rượu rưới sao nguôi lòng kẻ ở 
Mộ thấp rêu bò xanh vết đau 
Đồi khuya ẩn núp bóng cô quạnh 
Đá khóc khi mùa mưa tới mau
Bidong-xương trắng tan thành muối 
Mặn lắm môi người đêm Jetty 
Câu kinh ở lại bên mồ lạnh 
Ấm chút hồn đi chợt trở về
Tôi lên khu F chiều mưa tạnh 
Thắp nén hương trầm hương MãLai 
Con mắt Bidong buồn quá đỗi 
Sóng bạc còn nghe tiếng thở dài
Bao nhiêu năm nữa đồi khu F 
Đá nhạt tên người dấu ViệtNam 
Bidong xương dẫu tan về đất 
Hồn còn trên sóng nước mênh mông…
Lâm hảo Khôi
(Về BếnTựDo10- Bidong tháng 5/2012)

Saturday, 4 January 2014

Wednesday, 1 January 2014

Café ở Preston

Hôm qua phố lạ vai đầy gió
Chiều mưa dính lạnh áo Melbourne
Những đôi mắt đợi- sân ga lớn
Có mắt quen nào ở Preston

Bóng em đèn thắp vàng song cửa
Lửa bếp thầm reo rất thật tình
Café thở khói trên tay ấm
Chuyện cũ loanh quanh khẻ trở mình

Café- chắc biết em từ đó
Buông tháng ngày đi rất uổng đời
Nắng mưa khua động buồn ly tách
Trăm năm còn hết một lần thôi

Café - cầm giữ trên tay nóng
Mới biết mùa đi quá lạnh lùng
Giữa những ly đầy thơm khói biếc
Là bóng đêm dài níu bước chân

Café- uống hết cho tan vở
Một bóng chiều qua chạm mái đời
Để em thơ thẩn buồn trung học
Ngồi ở nhà sau nhớ một người

Café không hẹn sao buồn đến
Để sáng nay ngồi như dòng sông
Để sáng nay về như bến bắc
Còn nhớ người quê miệt Vĩnh Long.



Lâm Hảo Khôi
( tháng 9/2013)

Giòng Sông Tôi Đợi

 Sao người không v vi tôi chiu nay
Sao người không v đi trng hai vai
Gió đưa ht bi theo cơn lc
Chinh chiến bun như cơn rượu say

Sao chén cơm chiu ngi đó mình ên
Đôi đũa tôi bun chiếc dài chiếc ngn
Đêm đi theo tôi th dài im lng
Đt ngn đèn du soi li tình chung

Giòng sông nước đng như tôi đi                                                                                           
Người v thêm ci la chiu nay
Sông bun như áo bà ba cũ
Tôi bun như sau cơn rượu say

Đường xa súng đn đy vai áo
Sông nước tôi ròng theo chiến chinh
Đã quen vi la tay người thp
Còn m vai nhau lúc tr mình


Lâm Hảo Khôi (2011)