Tuesday, 2 September 2014

V. đừng hẹn

cạn ly này buổi sáng
còn lại chút hình em
thấy ngày qua nắng xám
thấy người qua quán quen

tôi ôm màu trăng hẹn
thả bên đường phố xưa
người đánh đàn ngủ bụi
đau biết mấy cơn mưa

đi học làm khất sĩ
áo chưa vàng trang kinh
cũng tập tành đếm bước
niệm.quên đời quẩn quanh

hẹn gì. em trăng lỡ
rơi ngập giếng ưu phiền
tay đàn tay búi tóc
hát.quên ngày đảo điên


hẹn gì.tôi quán cốc
bày biện chút buồn vui
người qua.người đứng lại
chia tôi mớ ngậm ngùi

hỏi đời.tôi quán cốc
bán buôn gì lạnh tanh
rượu.tay người mới cạn
đốt tôi cháy ngon lành

hẹn gì.V. đừng hẹn
người bạc tóc đâu chờ
tiếng đàn buông dẩu khẽ
đâu níu lại bao giờ

tiếng đời buông dẩu khẽ
cũng tan tành cơn mơ
tiếng đàn buông dẩu khẽ
đã tơi bời câu thơ

Lâm hảo Khôi

(tháng 8-2014)

Thursday, 14 August 2014

Những Mùa Trăng Tháng Tám


Tôi về lại một mùa trăng tháng tám
má tôi buồn đôi mắt ướt bên song
hàng bông bụp trước nhà tôi xanh ngắt
nở đôi bông vừa đủ nhớ âm thầm

con sông nhỏ mừng tôi con nước đứng
vườn cây xanh hoa bưởi gọi hương về
tôi đứng ngó cuối con đường thanh vắng
những ngôi nhà đau phổi ở thôn quê

ôi chế độ bây giờ ưu việt quá
em bỏ trường theo chúng bạn đi xa
thương thằng út quê mùa như cỏ dại
nên chút mây giăng trên mắt mẹ già

tôi về lại một mùa trăng tháng tám
em đi rồi hoa cúc nở nhà ai
mơ nhãn chín thương bầy dơi lãng mạn
lượn quanh tôi ngàn cánh nhớ ưu hoài

tôi về lại một mùa trăng tháng tám
bếp cũ chiều nghiêng hoa khế bay
mẹ tôi mắt đỏ buồn trong khói
cười để mênh mông tiếng thở dài

Lâm Hảo Khôi

Hiên Chiều


Sao còn ngồi đây chiều quá xa xăm
con dốc trần gian mệt mỏi âm thầm
sao còn ngồi đây hỏi ta tiền kiếp
cánh chim nào nhớ biển lặng căm

Sao còn quanh đây đời sắp trăm năm
ta có u mê bờ bến trăng rằm
em có u mê một thời nhẹ dạ
những u tình còn đau bến sông

Sao còn chiều nay không còn chiều qua
quán thưa buồn một kẻ không nhà
ai người ngủ bụi bên hiên trống
tay thuốc tay đàn tóc trắng hoa

Ta còn chiều nay nắm tay ngày tháng
lòng đã tàn phai bảo cát chập chùng
ta còn chiều nay vói tay tìm lại
cánh mai vàng đầm ấm nở bao dung

Ta còn chiều nay nhúm lại chiều qua
hong áo ly hương ngọn lửa xa nhà
đốt ta ly tách sầu trăm họ
có cháy buồn em ở rất xa

Ta còn bao lâu nói chuyện đời nhau
gom lá quanh cây thấy nụ lê sầu

Lâm Hảo Khôi
(Cuối tháng 7-2014)

Saturday, 31 May 2014

Người Như Lá Biếc *



(Tặng Lâm Hảo Khôi)

Thứ bảy tôi về, nỗi buồn mới tới
Người như lá biếc, em bỏ vườn đi
Sâu chuổi bỏ quên. chờ. bóng Mẹ về
Nhà tôi bên đồi, chén trà tháng chạp

Quán cũ, đêm mưa nhớ Trần Kiêu Bạt
Tôi vẫn còn đây như cây sao già
Lá xanh màu đâu hẹn buổi vàng hoa
Tâm hồn em, những mùa trăng tháng tám

Lính rừng, rót sao đầy chén mười năm trước
Vẫn thương hoài chiếc áo bà ba
Tháng tám mưa về, chiều hạ em qua
Con đường, chờ nhau, chiều mưa ngã bảy

Hạt nhớ người gieo: khăn hồng, vọng cổ
Người lính cũ, nhớ tháng tư, ngựa già
Rượu cạn, người về nhan khói tình ta
Hỏi em, người dưng, những ngọn đèn xanh đỏ

Đêm biết người về, chén trà tháng chạp
mùa đông, nhớ chùm mận đỏ em trao
này em, ta về nhúm lửa chờ nhau
có lẽ, tháng giêng, người như lá biếc

*Chữ toàn là tựa thơ Lâm Hảo Khôi
Trừ một chữ ở câu 3:
Chờ
Bạn, ta chung một nỗi chờ
Triều thơ đả điếu, giấc mơ còn dài
Bạn trà, ta rượu lai rai
Con kinh ngã bảy có hai ngã đời

Phạm Ttương Như
( Nhận tập thơ, đọc một mạch hết sạch, quá đã. đa tạ Lâm Hảo Khôi)
11/29/12


Đêm Thơ Nhạc Người Như Lá Biếc Lâm Hảo Khôi Và Người Tình Hư Vô

     Anh Lâm Hảo Khôi cũng là một Thi sĩ đang định cư ở Sydney, Úc Châu.
     Anh Lâm Hảo Khôi cho biết trung tuần tháng ba anh và một người bạn sẽ có buổi ra mắt tập thơ, anh sẽ mời tôi tham dự.
     Rất vui và hân hạnh, hân hạnh cho thành phố Melbourne vì nước Úc này rất hiếm có những Thi Văn sĩ ra mắt sách đông đảo như ở Mỹ
Ngày 17, Tháng 3 Melbourne có gì lạ?


      Trời mùa hè tháng ba nóng bức, bỗng nhiên trời đổi cơn gió lạnh. Hôm nay có hai Thi sĩ Lâm Hảo Khôi, Thi sĩ Hư Vô cùng nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc từ Sydney đến Melbourne để ra mắt hai tập thơ
- Người Như Lá Biếc của Thi Sĩ Lâm Hảo Khôi
- Người Tình của Thi sĩ Hư Vô 
- CD Người Tình thơ Hư Vô của Nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc phổ thành ca khúc.
      Lúc 6 giờ chiều tại Trung Tâm Nghệ Thuật Foostcray –Victoria. Trong khi quan khách còn thưa thớt, tôi  chờ đợi trong hội trường nghe các ca sĩ dợt những bài hát với tiếng đàn guitar đơn sơ, không có microphone mà đã thấy hồn mình lâng lâng…

Tại Hội trường
        Tôi quyết định trở ra ngoài nơi tiếp tân để mua ngay tập thơ và CD vì sợ chốc nữa sẽ không còn!
Quan khách từ từ mỗi lúc một đông, chương trình bắt đầu. Cảm giác đầu tiên đến với tôi là không khí ấm cúng, ánh đèn mờ nhạt, trên một góc khán đài, ánh đèn tợ ánh trăng đang tỏa nhẹ khung trời. Rất thơ mộng, dịu dàng.
Người về trăng ửng lên cao
Áo hoa khép muộn rằm vào ngẩn ngơ
(Người Về - Lâm Hảo Khôi)

      Càng dịu dàng hơn khi người xướng ngôn viên cất tiếng giới thiệu chương trình. Chị Mỹ Lý, trong chiếc áo dài Việt Nam dễ thương, giọng chị truyền cảm khi đọc thơ, ngay cả lúc chuyển ngữ bằng tiếng Anh chị cũng truyền đạt được trọn vẹn tâm tình tha thiết ru lòng ngưòi. Melbourne thì có lẽ không ai còn xa lạ với Chị Mỹ Lý, tài sắc vẹn toàn.

Xướng Ngôn viên Mỹ Lý
      Rất tiếc hôm ấy lại không có sự hiện diện của Nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc, nhưng tôi được thưởng thức dòng nhạc của một Nữ Nhạc sĩ trẻ Thân Trọng Cẩm Văn. 
      Cô xuất hiện trong chiếc áo dài, nét vẽ như những nhánh cây khô trên nền áo hồng, ví như cành hoa đào đang khoe sắc. Cùng với cây guitar trông rất nghệ sĩ.
      Ca sĩ Trúc Ly trong chiếc áo dài với những chiếc lá rơi nhẹ trên nền áo phớt hồng, nụ cười thân thiện và chiếc răng khểnh xinh xinh, trong nhạc phẩm đầu tiên Thu Tàn, nhạc và lời của Thân Trọng Cẩm Văn. Âm thanh rất hay và ngón đàn guitar du dương của Thái Cường. Đêm nay Trúc Ly rất xuất sắc với giọng hát của cô lúc vút cao, lúc trầm ấm ngọt mềm.
- Tâm Cảnh, thơ Lâm Hảo Khôi - Nhạc Thân Trọng Cẩm Văn.
- Áo Hạ Vàng, Thơ Hư Vô - Nhạc Phạm Quang Ngọc – Thái Cường đàn guitar.
Tiếng hát của Cẩn Văn trong nhạc phẩm.
- Ẩn Khúc Gởi Người, nhạc và lời của Nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc,
- Mùa Em Áo Đỏ Xuân Về Thơ Lâm Hảo Khôi. 
      Tôi chìm đắm vào khúc hát trử tình, dòng thơ lãng mạn, tiếng đàn dìu dặt đưa hồn mình lên cao… lên cao. Tôi thu trọn hình ảnh đêm nay và chắc rằng sẽ không bao giờ quên. 
     Tiếp đến là Thi sĩ Lê Nguyên Tịnh ở Melbourne, ông nói cảm tưởng về tập thơ Người Như Lá Biếc của Thi sĩ Lâm Hảo Khôi. Cẩm Văn đã phổ bài thơ này thành ca khúc với tiếng hát em gái cô, là Cẩm Đài.

Có tôi độc ẩm đêm trừ tịch
Tắt ngọn đèn khuya lạnh chổ nằm
( Người Như Lá Biếc – Lâm Hảo Khôi)

      Nhưng đêm nay hai Nữ Ca, Nhạc sĩ trẻ đã bật que diêm khêu lại ngọn đèn khuya, nhúm lại ngọn lửa tình nồng nàn để chợt thấy đời “ Người Như Lá Biếc”. Tôi chợt ví von " Khêu ngọn đèn khuya ấm một góc trời"
        
Mỹ Lý phỏng vấn Thi sĩ Lâm Hảo Khôi

      Riêng bài thơ của Thi sĩ Lâm Hảo Khôi “ Chiều Vancouver” khi chị Mỹ Lý phỏng vấn, nhà thơ Lâm Hảo Khôi trong phong cách rất tự tin, mỉm cười thân thiện, thành thật bộc lộ tâm tình cùng quan khách về cuộc tình đầu dang dở, hai tâm hồn cô đơn, qua những thăng trầm của cuộc sống … rồi bỗng một ngày mùa đông hai người gặp nhau trên đất khách …

Chiều đông gửi tặng cơn mưa tuyết
Tay lạnh tìm nhau quán khách thưa
Đèn hoa cháy đỏ ly tao ngộ
Ta uống say người chăn chiếu xưa
…………
Thì gặp lại như ngàn trang cổ tích
Áo vai nghiêng vòng ngực cũ mơ màng 

      … Có lẽ lúc đó tác giả đứng trên sân khấu không nghe, quan khách thầm thì, thắc mắc và tự hỏi…. ngay cả chính tôi cũng thắc mắc, (con gái hay nhiều chuyện mà…hi…hi.. ) nhất là chuyện tình yêu.
      Bài thơ này đuợc Cẩm Văn phổ thành ca khúc với tiếng hát Hoàng Hoa, đã gây một cảm xúc ngọt ngào, lãng mạn. Thơ của Thi sĩ Lâm Hảo Khôi đã để lại trong lòng người đọc một tình yêu quê nhà, yêu Mẹ, một tình yêu thời trai trẻ đơn sơ nhưng gắn bó đậm đà.
      Ngoài ra còn các ca sĩ khác liên tục trình bày những ca khúc rất mượt mà.
- Dòng Sông Mùa Thu, tiếng hát Thanh Xuân.
- Dáng Thơ, tiếng hát Quang Kha – Anh Quân đàn Piano
- Dường Như Đã Chông Chênh, tiếng hát Hoàng Vân
      Rất vui nhộn và dễ thương với Ban tam ca: Vân Anh, Hoàng Hoa, Thanh Huệ trong nhạc phẩm của Nhạc sĩ Nam Lôc “ Chỉ là Giấc Mơ Qua” để giúp vui thêm cho chương trình.

Thi sĩ Hư Vô vui vẻ chia sẻ tâm tình khi chị Mỹ Lý phỏng vấn đôi câu.

      Tiếp tục chương trình, chị Đào Thúy đọc cảm tưởng về thi tập của Thi sĩ Hư vô và chị cũng ngâm một bài thơ của tác giả cảm xúc khi trở lại Melbourne.

“Melbourne mùa thu tôi trở lại,
chân dẫm vô tình trên lối xưa..

.......

Melbourne mùa thu vàng như lụa
Trong đám đông đã thiếu một người.”
( Melbourne Mùa Thu Không Chỗ Dựa, thơ Hư Vô)


      Suốt chương trình quan khách đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác và hình như quên cả giờ về.
      Cơn gió lạnh bất chợt hôm nay, đã được sưởi ấm với những tiếng vỗ tay trìu mến, thật lòng của những tâm hồn yêu thơ nhạc.
      Có thể nói từ trước đến giờ, tôi chưa bao giờ được thưởng thức một đêm Thơ Nhạc đầy nghệ thuật như đêm nay, người bạn bên cạnh tôi bảo nhỏ “Đúng là một buổi Nhạc Thính Phòng tuyệt vời!”.
      Tiếc, tôi không là một nhà văn để có thể dùng những lời văn bóng bẫy, những ngôn từ thật hay để ca tụng tài hoa của các nhà thơ, tôi vốn dĩ là một cô học trò, ngày xưa chuyên đội sổ Văn trong lớp, nên tôi chỉ viết cảm xúc của mình, bộc lộ lòng ngưỡng mộ để thay lời cảm ơn đến những người làm nghệ thuật.

Thái Cường( đàn Guitar), Cẩm Văn 
       Thi, Ca, Nhạc Sĩ quý mến! Cảm ơn các anh chị,bạn, nhất là những bạn trẻ đã không quên nguồn cội của mình, đã mang niềm vui, những giây phút thoải mái đến Melbourne. Con đường các bạn đi sẽ nhiều khó khăn nhưng tôi tin với tinh thần hy sinh và quên mình của các bạn, sẽ là một cầu nối cho các thế hệ sau tiếp tục đi…. Và chắc chắn các bạn sẽ còn thành công hơn trong những lần tới.
Ta đang chiết nhánh tình này
Mai sau vườn sẽ nở đầy áo hoa
(Người Về - Lâm Hảo Khôi)
      Cảm ơn Thi, Ca, Nhạc sĩ đã cho tôi, nói riêng tìm lại được nguồn suối mát tâm hồn trong cuộc sống mệt nhoài nơi đất khách. Các bạn cho tôi hương thơm cuộc đời, ngọt ngào trong cuộc sống với một đêm khó quên.
      Thực vậy, cho đến hôm nay đúng một tháng trôi qua mà hình ảnh, dư âm của các bạn vẫn còn đọng trong tâm trí tôi.. như người ghiền uống trà trong đêm, uống chầm chậm ... thấm từ từ vào huyết quản ..vị ngọt và hương thơm . Tất cả lòng hâm mộ, tôi mượn ngòi bút để nói thay trái tim mình dành cho Thi sĩ, Nhạc sĩ và Ca sĩ đã cho đời thăng hoa.

Cảm ơn em một nhúm trà
Đời ta Chén đắng bỗng đà hương thơm.
(Tâm Cảnh thơ Lâm Hảo Khôi, nhạc Cẩm Văn)

      Tiếng hát Cẩm Đài kết thúc chương trình với Seranade nhạc Schubert, Dạ Khúc lời Việt của nhạc sĩ Phạm Duy tha thiết .. Ra về lòng còn tiếc ngẩn tiếc ngơ!

Còn giữ nụ cười môi chín bói
Tình xanh đâu dễ bạc em ơi!
(Ta Về Nhúm Lửa Cho Nhau – Lâm Hảo Khôi)

      Melbourne đã sang thu, tháng tư đến nhưng lòng tôi vẫn còn vướng víu cơn gió mới tháng ba.

Môi tháng ba còn nguyên khói nóng
Ấm tay người quán cũ mùa đông
…………
Gặp nhau mùa nhớ xanh trời đất
Đời nghiêng còn chợt nắng xuân thì

Còn nghe khăn khíu bên vai đợi
Còn ấm mùa em mỗi bước đi
( Gặp V. Ở Quán Càfé Cũ - Lâm Hảo Khôi)

Kim Oanh
Melbourne 17/4/2012
* * *
Những hình ảnh đêm Thơ Nhạc
Trúc Ly hát , Cẩm Văn ( guitar)
Thái Cường, Trúc Ly
Thi sĩ Lê Nguyên Tịnh
    
Vân Anh, Thanh Huệ, Hoàng Hoa    
Thanh Xuân, Cẩm Văn
Chị Đào Thúy
Quang Kha
Anh Quân

Kim Oanh

Wednesday, 30 April 2014

Ngày Buồn Ta




Ngày buồn ta đi tìm tới người
Tìm tới người thắp một nụ cười
Một nụ cười bàn tay biển vắng
Tìm nụ cười thơ trong mắt vui

Ngày buồn ta mưa mù đất trời
Buồn như cây ngủ ngày bên đồi
Thèm nụ cười xanh như cỏ biếc
Đường dốc cao ta bước yêu người

Ngày buồn ta hỏi lại quanh đời
Đời quanh ta còn buồn ngàn lần
Ngàn lần buồn tìm ra biển vắng
Người âm thầm như biển mênh mông

Ngày buồn ta hỏi người một lần
Cuộc tình qua u tình nhạt dần
Những chuyện tình làm mưa làm gió
Ngày buồn ta sao người bâng khuâng

Ngày buồn ta có làm buồn người
Chuyện tình xa qua chuyện tình gần
Những chuyện tình chờ thêm củi lửa
Cháy muộn màng một đêm chiếu chăn

Lâm hảo Khôi
(tháng 3-2014)



Tuesday, 29 April 2014

Kỷ Niệm Một Thời




Lâm Hảo Khôi

Đồi ta gió tạt mười năm




mười năm rồi gió máy
thổi gầy bóng trăm năm
ta nhốt đời biển động
sóng xô nghiêng chổ nằm

gió tạt phai màu tóc
thơ vàng như trang kinh
 em về như bão rớt
mưa gỏ cửa quanh mình

mười năm rồi ngủ bụi
mùa của gió lang thang
em còn hơn công chúa
chừng nào mới gặp chàng

tên lính hầu xa mã
buồn chi công chúa ơi
áo hoa mà lấm bụi
chắc hoàng cung mưa rơi

mười năm rồi trăng bạc
về lại góc đồi thơ
em về như gió mát
biết ta chờ lâu chưa ?

tên lính hầu xa mã
buồn chi công chúa ơi
áo hoa giờ lấm bụi
bước xuống đời cho vui
Lâm hảo Khôi


(tháng 3-2014)
Lâm Hảo Khôi
 

Monday, 28 April 2014

Buổi Chiều Gặp Kim




Chuyến xe lửa muộn rời ga lớn
chiều dẩn mưa về trạm ốm o
em đốt buồn tôi vàng mấy nến
câu thơ treo trên góc hẹn hò

Gặp Kim chiều đắm hồn sông rạch
mắt Vĩnhlong tràn ly tách tôi
café ngồi thở em vai nhỏ
chiều Melbourne hoa nhà em rơi

Em nói gì đi.tôi nhớ lắm
nhà ga mắt đỏ thức đêm dài
nhà em cây lá xôn xao đứng
khách lạ đường xa tóc đương phai

Em nói gì đi.ngày tháng tới
mùa hoa.thí dụ nở mau tàn
con đường.thí dụ em cô lữ
tôi có về làm nắng mùa sang

Em nói gì đi. ngày ngắn lắm
trời chia phận số ở tay người
buông lơi mà giữ mà không giữ
chuyện tình đi là ở rất xa xôi

Lâm Hảo Khôi
(Cuối tháng 3-2014
)

Tuesday, 18 February 2014

Chiều Vancouver - Thơ Lâm Hảo Khôi - Phổ Nhạc Thân Trọng Cẩm Văn


Chiều đông âm thầm cây đứng đợi
Ta lên biển bắc từ phương nam
Thở hơi gió lạnh run lồng ngực
May còn hơi ấm tóc dài em

Chiều đông gởi tặng cơn mưa tuyết
Tay lạnh tìm nhau quán khách thưa
Đèn hoa cháy đỏ ly tao ngộ 
Ta uống say người chăn chiếu xưa

Thì gặp lại như ngàn trang cổ tích
Áo vai nghiêng vòng ngực cũ mơ màng
Đêm khép lại chuyện ngày mưa với nắng
Đêm dài thêm đêm tuyết rãi thênh thang

Thì gặp lại thêm xanh đời núi bạc
Tóc xanh thêm em khuy nút muộn màng
Mai đưa tiễn bàn tay nào níu lại
Hôn vội vàng về nhớ cả mùa sang. 

Thơ: Lâm Hảo Khôi
Phổ Nhạc: Thân Trọng Cẩm Văn
Tiếng Hát: Bảo Trâm
Trình Bày: Kim Oanh


Thursday, 30 January 2014

Mùa Xuân Áo Đỏ Em Về




Cám ơn một chút tình khuya đợi
Qua hết đêm mưa ấm gối chờ
Nhắc chuyện trăm năm về một bến
Gom lại đời nhau để hẹn hò

Em biết hồn tôi không cửa nẻo
Tháng giêng người tới tháng mười đi
Nắm chặt bàn tay không giữ nổi
Một nửa đời nhau có nghĩa gì

Đâu những đường quen xanh đá tảng
Ngập ngừng tháng chạp mưa bâng khuâng
Mùa em áo đỏ về trêu phố
Cây sắp hàng khoe lá mới xanh

Chiều biết chờ nhau, nên đứng đợi
Mùa xuân về hẹn quán tương phùng
Mắt xanh cười vỡ đêm trừ tịch
Rượu chắc say lòng bớt nhớ nhung.

Lâm Hảo Khôi

Sóc Trăng Tháng Chạp Ngày Về


Thì đốt cho tan trời khói sương
Người đi như kính vở chân tường
Ta về chăn chiếu ôm nhau hỏi
Cần thơ Cần thơ Nguyễn thị Hường

Chiều mưa chiều mưa hẻm Lầu chuông
Vai em đời nặng tiếng kinh buồn
Mắt sâu ngọn nến hồng đêm nguyện
Em chắc gì vui chuyện cuối cùng

Cần thơ Cần thơ mây trắng bay
Niềm riêng em gói chặc trên tay
Phải chi làm dấu mà em được
Chung mái thuyền ta dạo bến này

Sóc trăng Sóc trăng khi ta về
Cắm xuống ngọn sào nước chảy xiết
Lao xao tiếng sóng đùa theo ghe
Rượu chắc gì say đêm vĩnh biệt..

Lâm Hảo Khôi


Bóng Mẹ Về




Ngồi đây nghe ấm trời xanh cũ
Tưởng có trong mây bóng mẹ về
Hoa chưa kịp nở đồi con ở
Sắp tết chim đàn gọi nhớ quê

Tháng chạp chưa nguôi mùa lúa mới
Nắng cháy đồi xanh nhớ bóng dừa
Lá chanh thơm nhẹ sân hàng xóm
Mẹ có sau vườn áo ướt mưa

Ngồi đây xa lắm con đường cũ
Một bóng đi về đêm sáng trăng
Ai rao câu hát bờ sông nhỏ
Thương những thằng con nhớ chổ nằm

Tháng tám em về không thấy nữa
Người đi sao lá rụng quanh vườn
Nghe chuông tịnh xá đêm rằm lớn
Em thắp giùm tôi dăm nén hương

Ngồi đây mây thấp như chiều đó
Bố-Thảo lòng con tối cuối cùng
Mẹ cười đôi mắt buồn Kinh xáng
Hoa bưởi sân nhà rụng trắng bông.


Lâm Hảo Khôi

Saturday, 25 January 2014

Gởi lại Seattle






Em ở bên kia, mùa chớm lạnh
Chiều đông nhen nhúm nắng trên tay
Tôi qua hứng gió buồn tây bắc
Chia bớt hoàng hôn lạnh cuối ngày

Đồi nối đồi cao như chiến lũy
Mưa ngày mây xám gió than cây
Chiều ba mươi Tết, lòng như núi
Cười nặng hồn quê khăn áo bay

Theo em cho biết đời xa xứ
Nỗi lòng tây bắc chiều mưa bay
Thắp lên mấy nén nhang ngày Tết
Tách trà chung rựơu buồn như say

Mùa đi còn nhắc cho ta nhớ
Áo vải khăn thô vũng nước bùn
Bửa cơm mẹ tiễn ngày xa xứ
Nước mắt em cười rất thủy chung

Tây bắc thênh thang trời xám ngắt
Đường về em hát có mình ên
Tôi biết chờ ai chiều biên giới
Mưa người rắc lạnh thấm bên hiên

Tây bắc ui ui buồn chết được
Nhớ người ngó lại phía mây đen
Bên kia biên giới em còn đứng
Mắt gởi phương nào chút nắng lên…

Lâm Hảo Khôi
(Seattle-Vancouver 2012)


Thursday, 9 January 2014

Bidong Chiều Qua Khu F




Về đây mưa ướt hồn năm cũ 
Nhớ bóng người in xuống Jetty 
Còn thương ván mục hàng đinh sét
Lũ sứa quen người chưa muốn đi
Bãi mù gió bạt chân ly khách 
Ngóng sóng Bidong dội bốn bề 
Đường lên khu F hồn ma gọi 
Tiếc một lần đi chẳng tới bờ
Rừng thưa mưa ướt quanh bờ mắt 
Chim lạ kêu chiều sợ bóng đêm 
Gọi người khuất mặt quanh khu F 
Những mộ buồn hiu không tuổi tên
Khói nhang xin ấm chốn u tịch 
Thắp gởi người đi nhớ lối về 
Tiếng kinh siêu độ hồn lưu lạc 
Quanh nghĩa trang buồn bia đá kia
Rượu rưới sao nguôi lòng kẻ ở 
Mộ thấp rêu bò xanh vết đau 
Đồi khuya ẩn núp bóng cô quạnh 
Đá khóc khi mùa mưa tới mau
Bidong-xương trắng tan thành muối 
Mặn lắm môi người đêm Jetty 
Câu kinh ở lại bên mồ lạnh 
Ấm chút hồn đi chợt trở về
Tôi lên khu F chiều mưa tạnh 
Thắp nén hương trầm hương MãLai 
Con mắt Bidong buồn quá đỗi 
Sóng bạc còn nghe tiếng thở dài
Bao nhiêu năm nữa đồi khu F 
Đá nhạt tên người dấu ViệtNam 
Bidong xương dẫu tan về đất 
Hồn còn trên sóng nước mênh mông…
Lâm hảo Khôi
(Về BếnTựDo10- Bidong tháng 5/2012)

Saturday, 4 January 2014

Wednesday, 1 January 2014

Café ở Preston

Hôm qua phố lạ vai đầy gió
Chiều mưa dính lạnh áo Melbourne
Những đôi mắt đợi- sân ga lớn
Có mắt quen nào ở Preston

Bóng em đèn thắp vàng song cửa
Lửa bếp thầm reo rất thật tình
Café thở khói trên tay ấm
Chuyện cũ loanh quanh khẻ trở mình

Café- chắc biết em từ đó
Buông tháng ngày đi rất uổng đời
Nắng mưa khua động buồn ly tách
Trăm năm còn hết một lần thôi

Café - cầm giữ trên tay nóng
Mới biết mùa đi quá lạnh lùng
Giữa những ly đầy thơm khói biếc
Là bóng đêm dài níu bước chân

Café- uống hết cho tan vở
Một bóng chiều qua chạm mái đời
Để em thơ thẩn buồn trung học
Ngồi ở nhà sau nhớ một người

Café không hẹn sao buồn đến
Để sáng nay ngồi như dòng sông
Để sáng nay về như bến bắc
Còn nhớ người quê miệt Vĩnh Long.



Lâm Hảo Khôi
( tháng 9/2013)

Giòng Sông Tôi Đợi

 Sao người không v vi tôi chiu nay
Sao người không v đi trng hai vai
Gió đưa ht bi theo cơn lc
Chinh chiến bun như cơn rượu say

Sao chén cơm chiu ngi đó mình ên
Đôi đũa tôi bun chiếc dài chiếc ngn
Đêm đi theo tôi th dài im lng
Đt ngn đèn du soi li tình chung

Giòng sông nước đng như tôi đi                                                                                           
Người v thêm ci la chiu nay
Sông bun như áo bà ba cũ
Tôi bun như sau cơn rượu say

Đường xa súng đn đy vai áo
Sông nước tôi ròng theo chiến chinh
Đã quen vi la tay người thp
Còn m vai nhau lúc tr mình


Lâm Hảo Khôi (2011)