Ba mươi năm gặp người cố cựu
Đôi mắt vừa tan nắng Sóctrăng
Tóc đã quên đời ai sớm bạc
Sinh tử dài theo nếp áo nhăn
Ba mươi năm muộn màng đất khách
Đứng giữa vùng tây lạnh phố ta
Bão cát phương đông vừa thổi lại
Bụi đời phiêu bạt giữa bao la...
Xưa Hoàng Diệu người tung cánh hạc
Hồn nam sinh say bóng sắc liêu trai
Trái sao cánh mỏng ta vừa lượm
Có dấu chân người vạt áo bay
Tình theo khói xám trên đầu thuốc
Người níu đời nhau giữa chiến tranh
Có kẻ đề thơ đêm mất ngủ
Gởi lại tường vôi mộng chửa thành
Chén rượu rót gọi buồn cố xứ
Nhan sắc tàn phai vẫn nhớ đời
Ba mươi năm viết hoài chưa cạn
Câu thơ người còn cháy giữa hồn tôi

Lâm hảo Khôi
No comments:
Post a Comment