Chị tặng em một cây lược ngà
Dặn mỗi ngày làm duyên chải tóc
Lược còn nguyên người tặng lược đi xa
Sáng soi gương,thấy người trong gương khóc
Chị tặng em một bài thơ tình
Đọc có buồn,dặn cố làm thinh
Thơ còn đây người chép thơ đi mất
Thấy chuyện trong thơ mà ngỡ chuyện mình
Đặt cây lược ngà nằm kế bài thơ
Em không muốn làm duyên chải tóc
Mở khúc nhạc Buồn,nghe lại bản tango
Ngó vô gương, thấy người trong gương khóc

Lâm Hảo Khôi
No comments:
Post a Comment