Thursday, 14 August 2014
Những Mùa Trăng Tháng Tám
Tôi về lại một mùa trăng tháng tám
má tôi buồn đôi mắt ướt bên song
hàng bông bụp trước nhà tôi xanh ngắt
nở đôi bông vừa đủ nhớ âm thầm
con sông nhỏ mừng tôi con nước đứng
vườn cây xanh hoa bưởi gọi hương về
tôi đứng ngó cuối con đường thanh vắng
những ngôi nhà đau phổi ở thôn quê
ôi chế độ bây giờ ưu việt quá
em bỏ trường theo chúng bạn đi xa
thương thằng út quê mùa như cỏ dại
nên chút mây giăng trên mắt mẹ già
tôi về lại một mùa trăng tháng tám
em đi rồi hoa cúc nở nhà ai
mơ nhãn chín thương bầy dơi lãng mạn
lượn quanh tôi ngàn cánh nhớ ưu hoài
tôi về lại một mùa trăng tháng tám
bếp cũ chiều nghiêng hoa khế bay
mẹ tôi mắt đỏ buồn trong khói
cười để mênh mông tiếng thở dài
Lâm Hảo Khôi
Hiên Chiều
Sao còn ngồi đây chiều quá xa xăm
con dốc trần gian mệt mỏi âm thầm
sao còn ngồi đây hỏi ta tiền kiếp
cánh chim nào nhớ biển lặng căm
Sao còn quanh đây đời sắp trăm năm
ta có u mê bờ bến trăng rằm
em có u mê một thời nhẹ dạ
những u tình còn đau bến sông
Sao còn chiều nay không còn chiều qua
quán thưa buồn một kẻ không nhà
ai người ngủ bụi bên hiên trống
tay thuốc tay đàn tóc trắng hoa
Ta còn chiều nay nắm tay ngày tháng
lòng đã tàn phai bảo cát chập chùng
ta còn chiều nay vói tay tìm lại
cánh mai vàng đầm ấm nở bao dung
Ta còn chiều nay nhúm lại chiều qua
hong áo ly hương ngọn lửa xa nhà
đốt ta ly tách sầu trăm họ
có cháy buồn em ở rất xa
Ta còn bao lâu nói chuyện đời nhau
gom lá quanh cây thấy nụ lê sầu
Lâm Hảo Khôi
(Cuối tháng 7-2014)
Subscribe to:
Posts (Atom)