LÂM HẢO KHÔI
khadinhthuy@gmail.com
Thursday, 16 July 2020
Wednesday, 5 August 2015
Monday, 18 May 2015
Thí Dụ Em Về Đêm Nay Ba Mươi
Bây giờ buồn
khác xưa không?
Nghe nói
tháng giêng nào hoa rụng
Melbourne chiều cây khua lá
Hát sầu mấy
điệu Vĩnhlong
Bây giờ
gieo mấy lứa hoa
Nhan sắc
cho đời cô phụ
Cây táo ai
trồng lắt lẻo đồi xa
Rụng mấy
chiều viễn xứ
Bây giờ ngồi
bói tương lai
Kẻ lên mắt
những vòng đen định mệnh
Mưa tí tách
nụ cười răng khểnh
Chậm và buồn
câu hát thánh ca
Gió cứ nao lòng
phương xa
Lững lờ câu
thơ ngỏ
Đợi người còn
mấy lứa hoa
Thơ tình viết
thay liễng đỏ
Biết còn buồn
trong tiếng thở
Quán xưa ngồi
nhớ tiếng giày
Kề vai khăn
áo đầy sông nước
Thí dụ em về
tôi đêm nay
Thí dụ em về
đêm nay ba mươi
Khăn áo mới
như ngày vui thứ nhất
Nặng lòng
nhau kẻo kẹt võng đưa
Đếm những
mùa hoa nhớ Tết
Nặng lòng
tôi những đêm ba mươi
Nhạn vắng
xa người sao nói hết
Melbourne phấn
son ngày giáp Tết
Sao hoa nhà
em chiều nay rơi
Lâm hảo
Khôi
(tháng
2/2015)
Wednesday, 11 February 2015
Tấm Lòng Người Sóc Trăng
Trên chuyến xe về lại Sóc Trăng
Đưa người lâu lắm chẳng về thăm
Thăm đầm nước bạc hồng sen ấm
Lúa trổ đòng đòng trĩu ngọn xanh
Vui thuở thanh bình tuổi học sinh
Từng trang giấy trắng gói ân tình
Tình non tình nước tình riêng nặng
Giấc mộng đăng trình xa Sóc Trăng
Lạ xứ mưa giăng lấp bụi đường
Lưng chừng nỗi nhớ gác sầu vương
Trang đời sương gió hồn phiêu lãng
Phỉ chí tang bồng thỏa ước mơ
Kim Phượng
Tuesday, 2 September 2014
V. đừng hẹn
cạn ly này buổi sáng
còn lại chút hình em
thấy ngày qua nắng xám
thấy người qua quán
quen
tôi ôm màu trăng hẹn
thả bên đường phố xưa
người đánh đàn ngủ bụi
đau biết mấy cơn mưa
đi học làm khất sĩ
áo chưa vàng trang
kinh
cũng tập tành đếm bước
niệm.quên đời quẩn
quanh
hẹn gì. em trăng lỡ
rơi ngập giếng ưu phiền
tay đàn tay búi tóc
hát.quên ngày đảo điên
hẹn gì.tôi quán cốc
bày biện chút buồn
vui
người qua.người đứng
lại
chia tôi mớ ngậm ngùi
hỏi đời.tôi quán cốc
bán buôn gì lạnh tanh
rượu.tay người mới cạn
đốt tôi cháy ngon lành
hẹn gì.V. đừng hẹn
người bạc tóc đâu chờ
tiếng đàn buông dẩu
khẽ
đâu níu lại bao giờ
tiếng đời buông dẩu
khẽ
cũng tan tành cơn mơ
tiếng đàn buông dẩu
khẽ
đã tơi bời câu thơ
Lâm hảo Khôi
(tháng 8-2014)
Thursday, 14 August 2014
Những Mùa Trăng Tháng Tám
Tôi về lại một mùa trăng tháng tám
má tôi buồn đôi mắt ướt bên song
hàng bông bụp trước nhà tôi xanh ngắt
nở đôi bông vừa đủ nhớ âm thầm
con sông nhỏ mừng tôi con nước đứng
vườn cây xanh hoa bưởi gọi hương về
tôi đứng ngó cuối con đường thanh vắng
những ngôi nhà đau phổi ở thôn quê
ôi chế độ bây giờ ưu việt quá
em bỏ trường theo chúng bạn đi xa
thương thằng út quê mùa như cỏ dại
nên chút mây giăng trên mắt mẹ già
tôi về lại một mùa trăng tháng tám
em đi rồi hoa cúc nở nhà ai
mơ nhãn chín thương bầy dơi lãng mạn
lượn quanh tôi ngàn cánh nhớ ưu hoài
tôi về lại một mùa trăng tháng tám
bếp cũ chiều nghiêng hoa khế bay
mẹ tôi mắt đỏ buồn trong khói
cười để mênh mông tiếng thở dài
Lâm Hảo Khôi
Hiên Chiều
Sao còn ngồi đây chiều quá xa xăm
con dốc trần gian mệt mỏi âm thầm
sao còn ngồi đây hỏi ta tiền kiếp
cánh chim nào nhớ biển lặng căm
Sao còn quanh đây đời sắp trăm năm
ta có u mê bờ bến trăng rằm
em có u mê một thời nhẹ dạ
những u tình còn đau bến sông
Sao còn chiều nay không còn chiều qua
quán thưa buồn một kẻ không nhà
ai người ngủ bụi bên hiên trống
tay thuốc tay đàn tóc trắng hoa
Ta còn chiều nay nắm tay ngày tháng
lòng đã tàn phai bảo cát chập chùng
ta còn chiều nay vói tay tìm lại
cánh mai vàng đầm ấm nở bao dung
Ta còn chiều nay nhúm lại chiều qua
hong áo ly hương ngọn lửa xa nhà
đốt ta ly tách sầu trăm họ
có cháy buồn em ở rất xa
Ta còn bao lâu nói chuyện đời nhau
gom lá quanh cây thấy nụ lê sầu
Lâm Hảo Khôi
(Cuối tháng 7-2014)
Subscribe to:
Posts (Atom)